Liễu Bình tiếp tục đứng ở ven đường đón xe.
Một lát sau.
Tên bầu trời.
Kẻ cầm dù thấy vẫn luôn không có đáp lại nào thì lập tức bay đi.
Nhưng thần Tội Ác kia vẫn đứng trên cầu đường sắt, mang vẻ mặt tiếc hận nhìn
thi thể đầy đất.
Lúc này có một chiếc xe tải lớn dừng lại bên cạnh Liễu Bình.
"Đi nơi nào?"
Tài xế lớn tiếng hỏi.
"Rời khỏi nơi này, lát nữa tùy tiện tìm một chỗ thả ta xuống là được."
Liễu Bình nói.
"Vậy đi lên đi."
Tài xế nói.
"Cảm ơn."
Xe tải đề máy, chở Liễu Bình chạy vào dòng xe cộ lần nữa, rời khỏi cây cầu sắt
và thần linh trên cầu càng ngày càng xa.
"Anh bạn này, sao nửa đêm nửa hôm người đứng xin đi nhờ xe ở ven đường
vậy? Nếu không phải tài xế giỏi võ hữu lực như ta thì không ai dám ngừng lại
đâu."
Tài xế bắt chuyện.
"Ta đấy à, bị người ta đá, cứ đi loạn một hồi rồi không biết tại sao đi đến đêm
khuya."
Liễu Bình nói.
Oanh! Trong quảng trường phía trước bùng lên một luồng mây màu đen đỏ.
Ngay sau đó là tiếng súng, tiếng kêu thảm thiết dày đặc.- - Các tín đồ thần linh
đang giao chiến với nhau, muốn dựa theo ý chỉ của thần linh mà giết chết đối
phương.
"Đám cuồng tín đồ đáng chết!"
Tài xế mắng một tiếng rồi tiếp theo đề tài trước đó: “Năm đó ta cũng giống như
ngươi, bị cô gái mình thích bỏ."
"Hả?"
Liễu Bình nói.
ồ ầ ồ ầ
"Nàng là tín đồ của ái thần, mà ta là tín đồ của thần máy móc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600100/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.