Vẫn là con hẻm nhỏ âm u kia.
Một lão giả mặc hắc y nhẹ nhàng đáp xuống từ trong hư không.
Hắn ho khan một tiếng, nện bước tập tễnh đi đến chỗ rẽ ngõ nhỏ, rất nhanh đã
thấy được cảnh tượng kia.
Một thi thể nam tử tuổi trẻ ngã xuống mặt đất, linh hồn lại mê mang đứng bên
thi thể.
Linh hồn liếc một cái đã nhìn thấy lão giả, hắn ta bỗng quỳ xuống mặt đất, kích
động mở miệng nói: “Tử Thần! Ngài là vị nào trong tứ thần Trầm Miên, Duyên
Mệnh, Huyễn Mộng Tội Phạt?”.
Lão giả hắc y –– Hoặc có thể nói là Liễu Bình, ôn hòa cười nói: “Người ngươi
thờ phụng không phải là thần Tội Phạt hay sao?"
"Thật là ngài!"
Linh hồn hô lên.
"Đương nhiên, hiện tại ta mang ngươi trở về hồn quốc."
Liễu Bình nói.
Hắn vươn tay, nhẹ nhàng ấn lên đầu linh hồn.
Chỉ một thoáng.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đang dẫn độ linh
hồn đến thế giới chân thật."
"Lần dẫn độ này sẽ làm sức mạnh của Địa chi Pháp Tắc tiếp tục lớn mạnh."
"Hỏa chi Pháp Tắc của ngươi đã đạt tới sơ châm”,"
"Thủy chi Pháp Tắc của ngươi đã đạt “sơ ngưng"
"Địa chi Pháp Tắc của ngươi đã đạt “sơ tồn!"
"Xin hãy tiếp tục nỗ lực, làm sức mạnh của gió cũng thức tỉnh."
"Phải nhanh một chút, thời điểm tất cả mọi thứ bị hủy diệt đã càng ngày càng
gần."
Tất cả chữ nhỏ chợt lóe rồi lướt qua.
Linh hồn kia cũng biến mất khỏi trước mặt lão giả hắc y.
Liễu Bình thở dài, trong lòng im lặng nói: “Hủy diệt...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600094/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.