Liễu Bình nhìn mấy phút, lúc này mới nghiền ngẫm ra ý nghĩa.
Hoá ra núi Quy Tàng giúp hắn một phen, để hắn đạt được càng nhiều gia trì của
Thủy chi Pháp Tắc.
Đây là vì để hắn dùng ra đao kia, để nó xác định thân phận của hắn! Đao mạnh
nhất của hắn là cái gì? -- Thiên Địa Vô Pháp, Bí Trảm Tam Thức! Liễu Bình rút
Bách Nạp Đao ra, hít sâu một hơi.
Hắn giơ trường đao lên.
Chỉ một thoáng, thế giới hóa thành hư ảo.
Chỉ thấy một vệt kim quang mênh mông từ trên trời rơi xuống, hóa thành tháp
cao hùng tráng vô tận, trên đó có vô số những tồn tại đang đứng.
Mỗi một tồn tại đều cầm trường đao trong tay, đồng thời phẫn nộ quát: “Trảm!"
Vô cùng uy áp từ trên trời rơi xuống, cứ như muốn chém nát vạn sự vạn vật.
Nhưng may mà sức mạnh của Địa chi Pháp Tắc bao phủ trên người Liễu Bình,
khiến sức mạnh đao pháp vẫn nằm trong một thế giới khác, không tràn ra bên
ngoài chút nào.
Một đao trảm xong.
Tất cả dị tượng đi xa.
Trên núi Quy Tàng, tầng tầng sương mù tản ra, để lộ một con đường mòn thật
dài.
Một khối đá vụn lăn xuống từ đỉnh núi, ngừng lại bên chân Liễu Bình.
Hắn nhặt đá vụn lên, chỉ thấy trên đó có viết mấy hàng chữ nhỏ: “Đã tuần tra ra
thân phận của ngươi."
"Đã đăng nhập."
"Hoan nghênh ngươi trở về."
"-- Người sáng lập Quy Tàng Tối Thắng Võ Cực Kinh."
"Ngươi cần thức tỉnh thêm một bước."
"Ngươi cần sức mạnh của đất."
“Ta hoàn toàn không rõ đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600083/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.