Bỗng nhiên... Một giọng nữ vang lên trong hư không: "Đương nhiên ta biết
ngươi là ai, ta đã từng nghe nói về ngươi."
Đây là giọng nói của Thủy Thụ! Bản thể của nàng vẫn là đứa nhỏ kia, ngủ say
trong ngực Hoàng đế.
Người cầm dù vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: "Trả lời ta, vì sao người muốn đi
vào thế giới này? Âm mưu toan tính của ngươi là gì?"
Thủy Thụ trả lời: "Ta tránh né kẻ địch đuổi giết, mới vô ý rơi vào thế giới này."
Người cầm dù yên lặng vài giây, lẩm bẩm: "Pháp tắc Vận Mệnh lại lựa chọn
một tồn tại như người trở thành huyết mạch cuối cùng của Hoàng thất... ta vẫn
không thể nào hiểu nổi."
Giọng nói của gã ta trở nên lạnh lẽo, nói tiếp: "Ta đã biết tên của ngươi - Thủy
Thụ."
Thủy Thụ nói: "Đúng vậy, ta chỉ muốn tiếp tục sống sót."
"Ngươi đã trở thành loài người, trở thành đồ ăn, dựa vào cái gì còn nói với ta
muốn tiếp tục còn sống?"
Người cầm dù nói với giọng điệu mỉa mai.
Gã ta duỗi một ngón tay ra... Trong khoảnh khắc này, Liễu Bình bông lao ra
ngoài, trường đao trên tay đã bị vung lên về phía trước! Biển lửa vô biên hóa
thành một con Kỳ lân khổng lồ, nhào về phía Người cầm dù.
Người cầm dù vươn tay ra, cách không ngăn chặn.
Kỳ lân bị khống chế, đứng im bất động trong hư không.
Người cầm dù nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Thì ra là thế, thế nhưng giãy dụa
như vậy có làm được cái gì?"
Liễu Bình nhếch miệng cười, nói: "Dù sao cũng đều phải chết, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600075/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.