Bỗng nhiên... Cầu biến mất.
Bọn họ phát hiện mình đang ở trong một con ngõ hẻm.
"Đây là ngõ hẻm Vương gia tại thành động, cách Hoàng cung rất xa."
Trương Bình Hà nói.
Liễu Bình nhảy lên tường vây, phóng mắt nhìn tới cảnh vật xung quanh.
Chỉ thấy sương mù tràn ngập mọi nơi, bao phủ mọi thứ, không thể nhìn thấy bất
cứ cảnh tượng nào cả.
Nên làm cách nào mới có thể đi tới Hoàng cung chứ? Thủy Thụ vẫn là một đứa
nhỏ, cứ tiếp tục như vậy chẳng lẽ nàng chỉ có chờ chết sao? Liễu Bình suy nghĩ,
quay đầu lại nói: "Bình Hà huynh, hay là chúng ta bay lên, xem xem có thể
thoát khỏi tình cảnh này hay không."
"Bay? Chỉ có rất ít chiêu thức mới có thể làm cho võ giả bay được, đáng tiếc
Ma Son tông chúng ta không có loại chiêu thức như vậy."
Trương Bình Hà nói với vẻ hâm mộ.
"Tới, ta dẫn người bay đi."
Liễu Bình nói.
"Được."
Trương Bình Hà hớn hở nói.
Liễu Bình đang định nói cái gì đó, lại thấy trên đỉnh đầu Trương Bình Hà có
một hàng chữ nhỏ:
[Tà vật ẩn thân.]
Chỉ trong chớp mắt, Trương Bình Hà chân chính đã biến mất.
Bọn chúng lại có thể thay đổi cá nhân không có bất cứ sơ hở nào, lập tức
chuyển một tên Trương Bình Hà giả ra! Nói như vậy, bọn chúng cũng sẽ cho
Trương Bình Hà một Liễu Bình giả.
Thật sự quá xuất sắc! Liễu Bình vẫn bình tĩnh, vẫy tay tới "Trương Bình Hà",
nói: "Tới đây, Bình Hà huynh, lên đây!"
"Được!"
Trương Bình Hà lên tiếng, nhảy lên cao, lướt về phía tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600073/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.