Giữa sân lập tức hoàn toàn an tĩnh lại.
Liễu Bình thoáng bước lên trước, đấm thẳng một quyền vào mặt Trương Bình
Hà.
Thân thể Trương Bình Hà chợt lóe, đã đến phía sau Liễu Bình, đôi tay như trảo
như câu chộp đến giữa lưng hắn.
Liễu Bình không quay đầu lại mà chỉ vung tay tung một cú chém ngang mang
theo lửa đỏ, đánh vào song trào của Trương Bình Hà.
Ánh lửa nổ tung lên.
Hai người đều lui một bước, sau đó cả hai cùng tiến lên, liên tục trao đổi ba
mươi chiêu.
Liễu Bình khi thì ra quyền, khi thì đổi ra đao, trực tiếp xông lên công kích như
mưa rền gió dữ, gần như không để lại chút đường sống nào.
"Bang!"
Một tiếng động thanh thúy vang lên.
Liễu Bình bị Trương Bình Hà đánh bay ra ngoài.
"Quyền pháp của Liễu sư đệ thật tốt, nhưng trong lúc hành chiêu lại thu tay
không được."
Trương Bình Hà đứng tại chỗ, bình luận.
Triệu tông chủ nhíu mày hỏi: “Lý chưởng môn, vì sao đồ đệ của người vẫn luôn
cường công?"
"Mới nhập môn mười lăm ngày."
Lý chưởng môn lạnh nhạt nói.
Triệu tông chủ “À"
một tiếng, mày cũng buông lỏng.- - Thì ra mới nhập môn không lâu, cho nên
thu tay không được trong lúc chiến đấu, như thế cũng hợp tình hợp lý.
"Xem ra lần luận bàn này là giúp đệ tử ngươi tiến bộ."
Triệu tông chủ nói.
"Hy vọng vậy."
Lý chưởng môn nói.
Lời này tất nhiên bị mọi người chung quanh nghe thấy rõ ràng.
Trong lúc nhất thời, các đệ tử của Ma Sơn Tông đều hơi mất hứng thú, cảm thấy
đại khái lần quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600064/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.