Tất cả chữ nhỏ nhanh chóng biến mất.
Trong bóng đêm, có ba ánh hào quang theo đó mà dần sáng lên, quay chung
quanh ngọn lửa trong tay Liễu Bình.
Đó là một làn hơi nước dày đặc, một ánh diều quang kim sắc, một vật phong
ảnh màu xanh lá.
Lại thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên: “Nguyên tố Tứ Thánh bắt đầu
xao động."
"Nghi thức thức tỉnh Kỳ Quỷ của ngươi đã đi vào quỹ đạo."
"Bí mật sắp thức tỉnh."
"Kẻ duy trì nghi thức đã hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn, có thể bắt
đầu nghỉ ngơi."
Câu này là ám chỉ Thủy Thụ sao? -- Xem ra nàng ta luôn âm thầm duy trì toàn
bộ nghi thức.
"Kẻ duy trì nghi thức phải lập tức đưa ra lựa chọn, hoặc là xuống sân khấu, hoặc
là ở lại và trở thành kẻ chứng kiến bí mật, cũng chuẩn bị sẵn sàng gánh chịu
nguy hiểm vĩnh diệt mà bí mật mang đến vào bất cứ lúc nào ——"
"Ngươi phải nói rõ chuyện này với nàng ta."
Liễu Bình bỗng ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Thủy Thụ đang lơ lửng ở giữa không trung cũng đang nhìn xuống.
Nàng ta đáp xuống bên cạnh Liễu Bình, nhìn chăm chú vào ba ánh hào quang
kia rồi mở miệng nói: “Không ngờ pháp tắc của thế giới các ngươi nguyên thủy
như thế, chỉ có Địa, Thủy, Hỏa, Phong căn bản nhất, thật là làm người ta không
nghĩ ra được..."
"Không nghĩ ra được cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Với một thế giới Nhân tộc nguyên thủy như thế, vì sao lại khiến loại sinh mệnh
Kỳ Quỷ phiền phức nhất này đánh tới? Đáng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600060/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.