Chưởng môn nói: “Thời gian con nhập môn ngắn ngủi, vốn nên tôi luyện thêm
mấy năm, sau đó lại truyền thụ các loại chân pháp -- Ông ta bất đắc dĩ cười
cười, tiếp tục nói: “Năm đó chúng ta tùy tiện đánh ra một môn quyền pháp là có
thể lay động trời đất, còn về Hoán Linh đao pháp này, nó càng ghê gớm hơn
nữa."
"Đạo pháp này mạnh đến mức nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Đao như mặt trời chói chang, không ai có thể ngăn cản."
Chưởng môn nói được một câu thì trên mặt lại lộ thêm một tia cô đơn.
Liễu Bình cũng không vội xem đao pháp tiếp theo, cũng thở dài theo và nói:
“Có lẽ lại qua mấy năm, sức mạnh ngũ hành sẽ trở về cũng không biết chúng."
"Mọi người đều hy vọng như thế, nhưng hy vọng càng ngày càng xa vời."
Chưởng môn cảm khái.
Lúc này một đệ tử đi vào đại điện, ôm quyền nói: “Ra mắt chưởng môn, tiểu sư
thúc."
"Chuyện gì?"
Chưởng môn hỏi.
"Có người tìm tiểu sư thúc, tên gọi Từ Thắng, nói là người hầu của tiểu sư
thúc."
Đệ tử kia nói.
Liễu Bình bừng tỉnh nói: “À, là một huynh đệ của ta, sư phụ người cảm thấy
hắn có thể tiến vào không?"
Chưởng môn nói: “Đương nhiên, nếu là bằng hữu thì con tự mình đi nghênh thì
tốt hơn, trong quan cũng có phòng cho khách, con chào hỏi một tiếng là có
người an bài thôi."
"Đa tạ sư phụ."
"Đi thôi, đi gặp bằng hữu, ngày mai lại đến tìm ta."
"Thưa vâng."
Liễu Bình đứng dậy đi ra đại điện, theo tên đệ tử kia đi thẳng một mạch đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4600058/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.