Giáo sư Lưu tiến vào từ ngoài cửa, cứ như nghe được cuộc đối thoại vừa rồi,
ông ta cười nói: “Thật ra còn giúp chúng ta hiểu biết càng nhiều tri thức bí ẩn."
"Ví dụ như?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta cho ngươi mấy món đồ phỏng chế, chúng cũng được tạo thành từ đồng
thau, ngươi trở về chậm rãi xem đi."
Giáo sư Lưu nói.
Ông ta lấy ra mấy cái be, chén ngọc, bình rượu, cốc phỏng chể loại nhỏ rồi đặt
lên một mặt gương đồng thau, lập tức đưa cho Liễu Bình.
Liễu Bình vốn không tính lấy, nhưng trường đao bên hông bỗng hơi chấn động
một chút.
Ngay sau đó.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt hắn: “Các ngươi biết được bí
mật của thế giới này."
"Thời điểm các ngươi nhìn ra thế giới này bị quái vật chiếm cứ, thế giới cũng
biết được nhận thức chính xác của các ngươi."
"Nhiệm vụ thế giới bắt đầu... Liễu Bình không nói một lời, chỉ cất những vật
phỏng chế kia đi.
Mấy thứ này vừa vào tay, Giáo sư Lưu như mất đi hứng thú nói chuyện, ông ta
bắt đầu nghiên cứu những món đồ đồng đó.
Liễu Bình đưa mắt ra hiệu cho Lạc Tinh Thần.
Hai người ôm một đống đồ rồi ra khỏi phòng thí nghiệm.
Lâm Nguyệt chờ ở bên ngoài.
Còn chưa kịp nói chuyện, chỉ thấy Lâm Nguyệt bỗng vung tay lên, toàn bộ
những món đồ đồng phỏng chế đó đều bay vào tay cô ả.
Cô ả sờ sờ từng cái rồi lại ném trở về.
"Nghiên cứu những món đồ cổ đó là một loại bệnh chung của nhân loại đúng
không, mộng tưởng trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599984/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.