Vậy -- “Người dùng thủ đoạn gì để chiến đấu?"
Triệu Hồng Tài cảm thấy hứng thú mà hỏi.
"Đao."
Liễu Bình nói.
"Đao?"
"Đúng vậy."
"... Tới, chúng ta so chiêu đi."
"Thưa thầy, đao thuật của ta cũng khá tốt, nếu muốn so chiêu, ta sợ làm ngài bị
thương thôi."
"Ha ha ha, sẽ không có việc gì đâu, đến đây đi, chúng ta chỉ đánh một chiêu thôi
mà."
Liễu Bình nhìn dáng vẻ như đã định liệu trước của đối phương, cũng cảm thấy
thật sự như thế.
Đối phương là Thẻ Bài Sư cấp 60 mà.
Tuy hắn là một thiếu niên nông thôn, còn không rõ Triệu Hồng Tài thuộc cấp
bậc nào trong thời đại này, nhưng tốt xấu gì cũng cao hơn hắn gần 20 cấp.
So chiêu với cao thủ là một loại mài giũa đối với bản thân.
"... Vậy được rồi, thầy Triệu, xin hãy chỉ giáo."
"Ừ, đến đây đi."
Một phút sau.
Phi Toa bỗng xuyên qua tầng mây, hạ cánh gấp xuống tầng cao nhất của một
bệnh viện chiến địa.
Triệu Hồng Tài bị kéo đi cấp cứu.
Cũng may y thuật thời đại này sớm đã đạt tới trình độ đỉnh cao, có rất nhiều
chức nghiệp giả y thuật giải phụ trách canh giữ ở bệnh viện tiền tuyến.
Qua hai mươi phút.
Triệu Hồng Tài khỏe như vậm xuất hiện trước mắt Liễu Bình.
"... Là ngài nói không sao nên ta mới xuất đao."
Liễu Bình oan ức mà nói.
Mí mắt Triệu Hồng Tài giật giật, vỗ lên bả vai hắn và nói: “Ha ha ha, ta nói sẽ
không có gì, người xem không phải hiện tại ta vẫn nguyên vẹn sao?"
Hai người cùng bay lên Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599979/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.