p tức nâng cổ lên, uống ùng ục ùng ục hết Thánh Thủy
vào bụng.
Rất nhanh, những vết thương trên người ma quỷ sôi nổi kết vảy.
Nó khá hơn nhiều! Ma quỷ nhảy dựng lên, vừa cười to vừa lộ ra hung quang, nó
quát: “Tốt! Ta đã khôi phục một chút, nhưng nếu muốn hoàn toàn khôi phục,
còn phải giết ——"
Cô! Một âm thanh kéo dài vang lên từ bụng nó.
Ma quỷ dừng lại.
Từng giọt mồ hôi chảy xuống từ trán nó.
"Hình như Dũ Liệu Thủy này của ngươi có chút vấn đề ––"
Nó cắn răng nói.
Liễu Bình bừng tỉnh nói: “A, đúng vậy, nó quá hạn sử dụng rồi."
"Vì sao người lại mang theo Dữ Liệu Thủy quá hạn sử dụng theo kia chứ?"
"Đại nhân, dạng người đi ra từ xóm nghèo như chúng ta đâu có mua nổi mặt
hàng xa hoa."
"Gặp quỷ --"
"Bái kiến đại nhân! Vậy có thể cho ta thẻ bài kia không?"
Ma quỷ không còn lời nào để nói, nó kẹp chặt hai chân, khập khiễng chạy vào
rừng cây đằng sau.
Liễu Bình đúng tại chỗ lẳng lặng chờ đợi.
"Cái tên này có cả bụng ý xấu, không bằng giết nó đi."
Triệu Thiền Y kiến nghị.
"Không vội –– Nó rất kỳ quái, rõ ràng là ma quỷ, nhưng vì sao lại mang đầy vết
thương xuất hiện ở chỗ này, ta không nghĩ ra được."
Liễu Bình nói.
Một hồi sau.
Ma quỷ nhũn cả hai chân nhích từng bước ra khỏi phía sau một thân cây.
Liễu Bình giấu tay mình ở sau lưng, nhẹ nhàng run run thẻ bài Chuộc Tội
Quyên kia lên.
Thẻ bài theo đó mà biến mất.
Thẻ bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599964/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.