“Ngươi phát động sách thẻ: Con Rối Tử Vong."
"Thiếu niên: Lý Nguyên bị sách thẻ của người kêu gọi trở thành con rối Tử
Vong."
"Ngươi xóa bỏ lần kêu gọi này."
Tất cả chữ nhỏ thiêu đốt lập tức được thu lại, từ từ biến mất trên hư không.
Liễu Bình đi dọc theo con đường hướng về phía trước, lẩm bẩm nói: “-- Lão già
đó thì không tồi, lấy tiền làm việc, gặp yếu thì giết, gặp mạnh thì rụt, đây mới là
đại ca lăn lộn xã hội."
Hai mươi phút sau.
Hắn đứng trước tòa tháp nhọn hắc ám kia.
Ngẩng đầu nhìn lên -- Đỉnh của tháp nhọn hắc ám hoàn toàn đi vào sâu bên
trong tầng mây, căn bản không nhìn thấy được dáng vẻ của nó.
Vậy cũng không thể phán đoán rốt cuộc có một thẻ bài chuộc tội hệ Thần Thánh
được giấu bên trong mái hiên hay không.
Chung quanh được đề phòng rất nghiêm ngặt.
Nếu hắn bay lên tìm kiếm thẻ bài kia thì rất có thể sẽ bị phát hiện, sau đó làm
kinh động đến ma quỷ.
Bay lên xem một cái rồi chạy cũng là một biện pháp tốt.
Nhưng hiện tại lại không chạy về Vĩnh Dạ được -- Bọn đoàn trưởng và Mãnh
Hổ còn đang điều tra chuyện có liên quan đến tù nhân.
Hắn cũng không thể vừa tới đã gây phiền phức thêm cho bọn họ.
Liễu Bình thở dài, sau đó nhìn lại cửa ra vào phía trước tháp nhọn.
Chỉ thấy ngoài cánh cửa tháp nhọn có những hàng người chi chít đang sắp hàng.
Có kẻ đang lớn tiếng gào lên: “Sắp bắt đầu tuyển chọn nô lệ rồi, đừng có chen
lấn, xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599961/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.