Liễu Bình nhìn những chữ nhỏ thiêu đốt chi chít kia, nhất thời không phục hồi
tinh thần được.
—— Cần phải có vỏ đao? Lần đầu nhìn thấy thanh đao không có vỏ đao còn sẽ cắn ngược lại chủ.
Hơn nữa nó có ba loại uy năng nếu không có vỏ đao thì không thể thi triển ra!
Hiện giờ hắn chỉ có thể sử dụng ba loại uy năng bên dưới:
Trấn Mệnh, Kiến Diệt, Dạ Ẩn.
Còn có một câu: “Kẻ cầm đao này có thể hướng tới thế giới chân thật.”
Hoàn toàn không thể lý giải câu này.
Nhưng ——
Hiện tại không có thời gian nghĩ nhiều như vậy.
Liễu Bình nắm lấy trường đao đồng thau, lại lấy ra chuôi trường đao U Ảnh
này, thử đặt hai thanh trường đao ở bên nhau.
Chỉ thấy trường đao đồng thau hóa thành hắc ám thâm trầm, im hơi lặng tiếng
bám vào U Ảnh Đao, dần dần biến mất không thấy đâu nữa.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:
“Ngươi phát động ‘Dạ Ẩn’.”
“Trấn Ngục biến mất trong U Ảnh, nhưng có thể phát huy uy lực U Ảnh vào bất
cứ lúc nào, cũng có thể phát động uy năng của bản thân Trấn Ngục vào mọi
lúc.”
Liễu Bình gật gật đầu, cất trường đao đi, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phương
xa lần nữa.
—— Người khổng lồ vẫn đang đi lòng vòng quanh ngọn núi.
Nếu hắn lại đi hỏi đường, vậy chẳng phải mọi chuyện đều tái diễn hay sao?
Sau khi có được con gấu trúc, vốn tưởng rằng chết thì đi trở về thôi.
Hiện tại xem ra gấu trúc cũng không được việc!
Thứ được việc thật sự chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599937/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.