"Ta không thể thoát khỏi tình yêu, dưới sự gia trì của chủ mẫu, hiệu lực của nó 
quá mạnh, cuối cùng ta quyết định đắm chìm trong đó, cảm nhận mọi thứ mà nó 
mang tới cho ta." 
"Ta nhận định 'kính dâng' là sự cam tâm tình nguyện chịu đựng tra tấn... tra tấn 
mới là nguồn suối lực lượng thiết yếu, thâm sâu nhất của 'kính dâng'." 
"Ta bỏ ra tất cả là ba năm, mới có thể thành công chuyển chức, trở thành một 
Tội ngục thanh toán giả, sử dụng thủ đoạn tra tấn để giết chết tên nô lệ lợi dụng 
tình yêu của ta, từ đó về sau, ta luôn luôn làm cho kẻ địch quỳ rạp dưới chân, 
kính dâng mọi thứ, nếu không sẽ bị ta tra tấn." 
"Ban đầu ngươi vốn là Thánh kỵ sĩ? Thảo nào khi đó ngay lập tức ngươi có thể 
thấy được La Sinh cũng không phải là Thánh kỵ sĩ." Liễu Bình giật mình nói. 
"Đúng thế." Yana thừa nhận. 
Andrea thở dài: "Quá khó khăn." 
"Ta nói những điều này, là muốn cho Liễu Bình biết, chuyển chức là một 
chuyện khó khăn như thế nào." 
Yana nhìn Liễu Bình, nói tiếp: 
"Bộ bài của ngươi là 'Hoan Nhạc', cho nên ngươi không thể từ bỏ sự 'vui vẻ' để 
chuyển chức thành một chức nghiệp khác, hiểu chưa?" 
Liễu Bình mỉm cười, nói: "Cám ơn ngươi đã cho ta biết nhiều chuyện như vậy, 
thế nhưng trong việc nhậm chức này, các ngươi không cần lo lắng cho ta." 
Hắn duỗi một ngón tay ra, ho nhẹ nói: "Các ngươi có bao giờ suy nghĩ, 'vui vẻ' 
là cái gì không?" 
"Niềm vui của mỗi người đều khác biệt, sự vui vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599643/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.