"Không đúng, không phải Vĩnh Dạ ở phía bên kia cánh cửa kim loại hay sao? Nơi này của chúng ta vẫn còn có ban ngày, chẳng lẽ không phải là một bộ phận
của Luyện Ngục à?" Liễu Bình kinh ngạc hỏi.
"Mặt trời là nhân tạo, cánh cửa kim loại là một loại kết giới hỗn hợp giữa khoa
học kỹ thuật cùng linh năng, chỉ có thể mô phỏng mười hai giờ ban ngày rồi cần
tắt máy nghỉ ngơi, thực ra chúng ta vẫn luôn ở trong Vĩnh Dạ." Yana nói.
Liễu Bình ngậm một miếng cơm, nửa ngày mới chậm rãi nuốt xuống.
Vẫn luôn ở trong Vĩnh Dạ.
Thảo nào...
Thảo nào Vĩnh Dạ liên tục nuốt hết "Sinh giới" các nơi, thậm chí hủy diệt tất cả
khu vực của người sống.
Nơi này vẫn luôn là Vĩnh Dạ!
Yana tiếp tục nói: "Vị trí của chúng ta, là một nơi trong Vĩnh Dạ tới gần Sinh
giới nhất, tương đối mà nói cũng là an toàn nhất."
"An toàn? Mấy lần trước ta đều suýt nữa thì chết mất, ngươi nói cái này là an
toàn nhất sao?" Liễu Bình hỏi.
Yana nói: "Đúng vậy, nơi này đã thành lập vòng sinh thái, có hoang dã cùng
thành phố, có sinh linh đông đúc, không giống nơi sâu trong Vĩnh Dạ..."
"Nơi sâu trong Vĩnh Dạ là một nơi như thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Vĩnh Dạ không có biên giới, càng đi về chỗ sâu, càng có nhiều bí ẩn cùng bất
ngờ, rất dễ dàng gặp được những tồn tại không biết mà ngay cả Thần linh cùng
Ma vương đều phải e sợ rút lui, thế nhưng bình thường thì bọn chúng đều ở
trong trạng thái ngủ say,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599613/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.