"Dưới nguyên tắc công bằng, các ngươi không thể ngầm điều khiển, phá hoại
quy tắc, tự mình thiết lập kịch bản, nếu kẻ nào dám làm như vậy, chẳng khác
nào làm cho ta mất hứng, như vậy rất không thú vị."
Hai con mắt ông lão bỗng biến thành một đôi mắt dựng thẳng, nhếch miệng lộ
ra hàm răng sắc nhọn, mỉm cười nói: "Kẻ nào làm ta mất hứng, cũng không cần
tồn tại tiếp."
Toàn trường yên tĩnh.
"Hiện tại, các ngươi có thể đặt cược." Ông lão nói.
Bóng đen bên người Huyết kỵ sĩ lấy ra một cái túi, ném về phía hư không.
Ông lão liếc nhìn, cau mày nói: "Ma Vương Sa Đọa, ta đặt cược một khúc
xương Chân Cổ, mà ngươi lại là người đề xuát, mới ném ra chút đồ vật như vậy
thôi à? Không chơi nổi cũng đừng chơi."
Bóng đen kia hơi do dự, đành phải lấy thêm một cái túi nữa ném vào trong hư
không, ồm ồm nói: "Đây là một nửa tài sản của ta, đều đặt Huyết kỵ sĩ thắng."
"Không tệ, cứ như vậy, trò chơi mới thú vị được." Ông lão bật cười.
Bóng đen nói: "Ta có thể nói ra điều kiện của mình không?"
"Mời." Ông lão nói.
"Trên chiến trường của bọn họ... khi tử đấu bắt đầu, vũ khí của bọn họ đều đã
đâm xuyên thân thể của đối phương." Bóng đen nói.
Huyết kỵ sĩ La Sinh đón ánh mắt của bóng đen, lớn tiếng nói: "Cứ như vậy, ta
có thể rút bài, lại có thể chuyển hóa thẻ bài thành thẻ bài dành riêng cho ta, còn
có thể phòng ngừa hắn ta chạy trốn... dựa vào chiến giáp cùng huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599604/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.