Liễu Bình lộ ra nụ cười vui vẻ, cũng vẫy ta với đối phương, lớn tiếng hỏi.
"Vùng đổ nát này cũng không lớn, tìm tới cậu cũng không phải việc gì khó
khăn, lại nói một mình cậu trốn ở chỗ này làm cái gì?"
"Lúc đầu còn chuẩn bị đi tiểu, thế nhưng anh đã tới... có muốn cùng đi hay
không?" Liễu Bình cười nói.
"... Ta chờ cậu ở ngoài, đúng rồi, nơi này có một hoạt động khiêu chiến có
thưởng dành cho người vừa trở thành Thẻ bài sư, cậu thử một lần xem, thất bại
cũng không sao cả, sẽ không chết thật, yên tâm đi."
Hắn ta cũng không quay đầu lại, đi ra ngoài, thuận tay rút một tấm thẻ bài ra,
đặt trên mặt đất.
Ngay sau đó, toàn bộ đống đổ nát tính cả Liễu Bình đều biến mất tại chỗ.
Tòa kiến trúc này đã biến mất hoàn toàn!
La Sinh thả lỏng bản thân, lấy một điếu thuốc ra châm lửa.
Thẻ bài vừa rồi là Thẻ bài thế giới, bên trong có một thị trấn ma pháp cùng ngục
giam do chính mình tạo dựng.
Trên tay Liễu Bình có một tấm thẻ bài không biết...
Mình cần gì tự mạo hiểm cơ chứ? Để cho hắn đi đánh với thủ hạ của mình đi, tới thời điểm kiệt sức, mình lại đi
vào tiếp nhận thành quả thắng lợi.
Có lẽ khi mình đi vào bên trong, hắn đã chết mất.
Như vậy...
Nếu Thị thần của hắn không cam lòng chịu ngủ say vĩnh hằng tại Vĩnh Dạ, chắc
hẳn cũng phải trở thành Thẻ bài của mình, mà tấm thẻ bài không biết kia, cũng
sẽ trở thành vật phẩm của mình.
La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599598/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.