Chỉ còn lại La Sinh ở đây.
Hắn ta ngẫm nghĩ một lát, lại bật cười, lắc đầu nói: "Thật đúng là một cô nàng
thiếu quyết đoán, được rồi, tùy cô vậy, ban đêm ta sẽ gặp hắn, khảo sát kỹ sự
phát triển của hắn rồi lại nói đi."
Thẻ bài bị hắn dùng sức lắc mạnh.
Những chữ nhỏ kia hoàn toàn biến mất, thẻ bài cũng trở nên trong suốt.
"Được rồi, ta cũng nên đi nghỉ một lát, vì ban đêm... hả?"
La Sinh đang lẩm bẩm, chợt thấy trên thẻ bài lại hiện lên từng hàng chữ nhỏ:
"Thẻ không biết: ? ??"
"Xin chú ý, đây là một tấm thẻ chưa từng xuất hiện trong lịch sử, không cách
nào đánh giá."
La Sinh giật mình.
Nụ cười trên mặt hắn ta biến mất hoàn toàn, trong hai mắt bắn ra sự tàn bạo
trước nay chưa từng có.
"Thẻ bài chưa từng xuất hiện trong lịch sử, loại thẻ này lại bị một người mới thu
hoạch được... tại sao ta lại không được may mắn như thế?"
"Được rồi, cũng không cần ghen ghét, dù sao..."
La Sinh tiện tay rút một tấm thẻ bài, vứt ra ngoài.
Ầm! Tấm thẻ kia biến thành một phi thuyền hình giọt nước, cửa khoang đã mở ra,
lúc nào cũng có thể xuất phát.
"Là con mồi, may mắn của hắn chính là may mắn của ta."
La Sinh nhảy lên phi thuyền.
Ầm...
Phi thuyền xông lên bầu trời, bay về phía Ám Vụ trấn.
...
Ở bên khác.
Trong phi thuyền của tiểu đội chiến thuật.
Liễu Bình nhắm mắt lại, làm bộ như đang chợp mắt.
Trong ngực hắn, trên tấm thẻ Thị thần kia, cô gái mang mặt nạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599596/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.