Thẻ bài im ắng.
Thằng hề lặng im bất động.
Liễu Bình run lên một lúc, giật mình nói: "Ta quên mất, là người sử dụng, ta
mới thật sự là thằng hề."
Trên đường phố bên ngoài vang lên từng trận bắn phá của súng máy.
"Cút ra đây, Liễu Bình!"
Giọng nói của Lão K vang lên.
Liễu Bình thu hồi thẻ bài, đặt gà mái lên bàn, chuẩn bị rời phòng.
Bỗng nhiên hắn nghĩ tới điều gì đó, đi tới trước mặt gà mái.
"Ngươi nguyện ý giúp ta một chút không?"
Hắn hỏi rất chân thành.
Gà mái vẫn luôn yên tĩnh nhìn chằm chằm hắn, lúc này lại lộ vẻ suy tư, chậm
rãi xoay người lại.
Nó giơ cái mông về phía Liễu Bình.
...
Trên đường phố.
Tề Luật cùng Lão K mỗi người một bên, tìm tòi dọc theo con đường này.
Lão K cứ đi vậy, trên người bỗng nhiên xuất hiện một áo giáp quân sự chiến
thuật đầy đủ các loại đạn.
"Ha, lão đại lại rút thẻ..."
Lão K bật cười.
"Thời gian càng dài, chúng ta lại càng mạnh, còn có những Người gác đêm khác
liên tục gia nhập với chúng ta, Liễu Bình cơ bản không thắng được." Tề Luật
nói với vẻ tỉnh táo.
Bỗng nhiên, một giọng nói từ trong một ngôi nhà bên đường truyền ra.
"Anh nói hoàn toàn chính xác."
Là Liễu Bình!
Lão K ném một viên lựu đạn ra.
Ầm...
Phòng ở bị nổ một mảng lớn, ầm vang sụp đổ.
"Hắn không ở nơi này." Tề Luật nói.
"Chạy thật nhanh." Lão K nói.
ề
Cách nơi hai người không xa, sau một bức tường có truyền ra giọng nói của
Liễu Bình:
"Ta thực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599579/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.