Mấy người đều không nói gì.
"Thật lòng giúp đỡ? Hay là giả tạo? Quả nhiên chỉ cần thử một lần là biết... nếu
như đã không muốn giúp đỡ, vậy thì mời rời khỏi nơi đây, ta không muốn nhìn
thấy các ngươi." Nữ tu nói.
Nàng nhìn chằm chằm những người kia.
Những người kia bị nhìn như vậy cũng cảm thấy rất xấu hổ ngượng ngùng,
cũng không biết hiện tại nên làm thế nào mới đúng.
Một người bỗng cắn răng nói: "Tiên tử, ta vẫn luôn nghe nói kiếm thuật của
ngươi có một không hai thiên hạ, tại hạ muốn so tài với ngươi một lần."
Nữ tu trợn mắt, nói với giọng khó tin: "Ta đang bị thương mà... trên người của
ta có vết thương, ngươi là ngu ngốc sao? Ngay cả như vậy cũng muốn đánh với
ta? Bắt nạt phụ nữ chúng ta sao?"
Mấy người còn lại cũng không biết nên nói gì cho phải, hai người trong đó ôm
quyền thi lễ, bay lên không rồi rời đi.
Ba người còn lại nhìn nhau.
Nam tu sĩ muốn so tài với nàng kia thì nảy sinh lòng dạ độc ác, nói:
"Sư muội, tông môn đang loạn lạc, có lẽ không còn ai có thể để ý tới ngươi
nữa..."
"Thì?" Nữ tu cười hỏi.
"Làm cho nàng ta không thể cử động được trước!"
Hắn ta quát lớn, hai người còn lại cũng hiểu ý, theo sau hắn ta cùng lao về phía
nữ tu sĩ.
Nữ tu sĩ nở một nụ cười ngọt ngào, nói: "Rất tốt, ta rất thích những tên có tâm
thuật bất chính như các ngươi."
Ba tên nam tu sĩ.
Một người cầm đao, một người cầm mâu, người còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599559/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.