Liễu Bình vác khẩu súng shotgun hai nòng lên lưng, lại bổ sung đầy đủ đạn vào
súng tự động, sau đó nhìn về phía bên ngoài tường thành.
Đêm tối tĩnh lặng.
Hắn quan sát mọi vật tại hoang dã bên ngoài, không buông tha bất cứ động tĩnh
dù nhỏ bé nào cả.
Thời gian dần dần trôi qua.
Không có gì dị thường cả.
Liễu Bình thở phào một hơi, làm cho tâm trạng khẩn trương trở nên thư giãn
chút.
Từ khi thức tỉnh tới nay, đã qua mấy ngày rồi.
Mình đã làm cái gì? Trúc Cơ.
Gia nhập Thái Vi cung.
Biết được Thế giới Tu Hành đã trở thành vật phẩm tư nhân của người khác.
Hoàn cảnh trước mắt rất nguy hiểm, thế nhưng tu vi của mình quá thấp, nhiều
lúc phải nghĩ tới an toàn của bản thân đầu tiên, không thể đi thăm dò càng nhiều
bí mật hơn.
Thái Vi cung...
Lúc nào mới có thể trở về Thái Vi cung?
Bảy đại phái cất giấu bí mật cuối cùng mà sư phụ đã để lại, mặc dù hiện tại
mình đã gia nhập Thái Vi cung, thế nhưng tu vi mới chỉ Trúc Cơ, có lẽ phải
thêm một chút thời gian để phát triển, mới có cơ hội tìm hiểu bí mật đó.
Liễu Bình suy nghĩ xuất thần, bỗng nhiên linh giác truyền lại một tia cảm ứng.
Hắn nhìn về phía bên ngoài tường thành.
Trong hoang dã bên ngoài trấn nhỏ, bỗng có một người xuất hiện.
Là cô bé kia.
Lần này, cô bé nhìn có vẻ khá thảm hại, trên người có thêm mấy vết thương,
máu vẫn chảy ra ngoài.
Liễu Bình vẫy tay về phía đối phương.
Cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599545/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.