Liễu Bình vừa suy nghĩ vừa nói: "Dưới sự tấn công của nhiều quái vật như vậy,
cơ bản là Ám Vụ trấn không có sức chống cự, nói cách khác, thị trấn này hoàn
toàn không có ý nghĩa tồn tại."
Người bán rượu nói: "Không, nơi này là lối vào màn thứ nhất của thời không bí
ẩn, vĩnh viễn phải có một cứ điểm ở nơi này ngăn cản Vĩnh Dạ, cũng xâm nhập
vào thời không bí ẩn để thăm dò, điều này liên quan tới lợi ích của tất cả người
sống."
"Lợi ích gì?"
"Nếu như Ám Vụ trấn biến mất, tốc độ của Vĩnh Dạ sẽ tăng tốc, ngươi sẽ thấy
bóng đêm dùng tốc độ càng mãnh liệt để cắn nuốt mọi thứ, nơi mà người sống
có thể sinh tồn càng ngày càng ít."
Người bán rượu đi tới một mặt tường, rút một cục gạch ra.
Răng rắc!
Vách tường mở ra.
Bên trong đó lại là một bức tường khác, trên tường viết một hàng chữ:
"Mộ địa của Người gác đêm."
Dưới hàng chữ này, có từng tấm thẻ bài màu xám được dán chặt.
Liễu Bình chăm chú nhìn tới, thấy được tấm thẻ bài đầu tiên có viết một hàng
chữ:
"Thủ lĩnh Người gác đêm, Karadu, đại pháp sư."
Người bán rượu rút tấm thẻ kia lay động trước mắt Liễu Bình, nói: "Đây là thẻ
phụ của Thủ lĩnh các ngươi, chỉ cần ta sử dụng nó, Thủ lĩnh của các ngươi sẽ
sống lại."
Ánh mắt Liễu Bình chuyển động, tìm được một tấm thẻ trong rất nhiều tấm thẻ
trên đó.
"Người gác đêm, Lão K, Khu Ma nhân."
Rõ ràng Lão K đã bị mình dùng súng bắn nát đầu, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599516/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.