Nhóm dịch: Thiên TuyếtHồng Đào cùng Triệu Thiền Y cùng rời khỏi hang động này. 
Bọn họ đi không lâu, quầng sáng trong hang động tăng vọt, lại đột ngột vỡ tan ra. 
Mười hai tầng pháp trận như một tờ giấy mỏng, vỡ nát chỉ trong khoảnh khắc. 
Một bàn tay khổng lồ màu đen từ ngoài hang động luồn vào trong, vơ lấy một đám người bên trong hang động, sau đó rụt trở về với tốc độ cực nhanh, biến mất không thấy gì nữa. 
Ầm!Trận pháp lưu ảnh phát ra tiếng nổ nhỏ, hoàn toàn vỡ nát. 
Tất cả màn sáng đều biến mất. 
Cảnh tượng kết thúc. 
Liễu Bình đứng tại chỗ ngẩn người ra. 
Không nghĩ tới, cảnh tượng cuối cùng trong hang động lại là như thế này. 
Hắn đi tới cửa hang động quan sát tỉ mỉ. 
Xung quanh vách đá của cửa hang giữa giăng đầy vết rạn, khi trước hắn còn không biết chuyện gì xảy ra, thế nhưng hiện tại xem ra, những vết rạn này là do cánh tay khổng lồ kia luồn vào trong tạo thành. 
Liễu Bình vươn tay, nhẹ nhàng đẩy một khối đá đã vỡ vụn ra. 
Trong khối đá này có một mùi giống với mùi lưu huỳnh, thế nhưng ngửi tỉ mỉ lại là không phải. 
Liễu Bình đi ra hang động, quan sát cảnh tượng xung quanh. 
Con đường dưới lòng đất vẫn hoàn chỉnh không thiếu sót, vách đá các nơi khác cũng không bị rạn vỡ. 
Lúc này, Liễu Bình cũng hiểu rõ. 
Trong con đường chật hẹp dưới lòng đất như vậy, tuyệt đối không thể chứa nổi cơ thể khổng lồ phù hợp với kích cỡ của cánh tay khổng lồ kia được. 
Lại thêm việc trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-gia-luyen-nguc/4599501/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.