Sau khi Tần Tảo rời đi, Lâm Bắc Thanh gọi một cú điện thoại rồi ngồi chờ một mình trong quán cà phê.
Mặt trời lặn xuống, những cơn gió khẽ khàng nổi lên trong không trung, giữa những tòa nhà cao tầng chen chúc san sát nhau, đèn neon ẩn hiện, đèn đường lại rực rỡ. Một chiếc Porsche màu vàng nhạt dừng lại giữa cơn mưa, đỗ trước cửa quán cà phê. Chiếc xe rất đẹp, lại bị sơn thứ màu đầy khoe mẽ, những con số trên biển số xe cũng phô trương không kém. Lâm Bắc Thanh đứng ngoài cửa nhíu mày, nói với cái đầu nhuộm ló ra từ cửa sổ xe: “Cha cậu bảo cậu tém lại chút.”
“Người khác mà hỏi thì tôi sẽ nói tôi là bạn trai của bí thư Lâm, không phải con trai của thị trưởng Mạnh.” Mạnh Y Phóng cười cười, nhảy xuống mở cửa xe cho Lâm Bắc Thanh.
“Thế thì càng không được.” Lâm Bắc Thanh ngồi vào trong xe, nhếch môi một cách nhạt thếch, “Cậu đừng có gây ảnh hưởng tới con đường làm quan của tôi nữa.”
“Tôi thấy vợ của thằng cha họ Thẩm kia rồi, đẹp đấy.” Mạnh Y Phóng nhấn chân ga, chiếc Porsche vàng lao vèo một cái trên đường, “Rốt cuộc cậu và thằng cha đó có mối hận thù sâu sắc thế nào mà phải đến mức ‘gạ gẫm vợ người ta’ thế này?”
“Vợ cũ.” Lâm Bắc Thanh chẳng khách sáo mà sửa lại.
“Muốn chỉnh thằng cha đó thì việc gì phải phiền phức thế, gọi thẳng một cuộc cho cục thuế, lật mả cái công ty của nó luôn!”
“Làm thế thì chẳng có nghĩa lý gì.” Lâm Bắc Thanh nhìn thẳng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-cua-don-juan/266871/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.