Trần Cơ Bối đã chết.
Người bị tình nghi là Thẩm Thố.
Thẩm Thố bị đánh thức trên chiếc giường của Bạch Vị Quả bởi một cú điện thoại từ người vợ cũ Tần Tảo. Cô báo với hắn rằng cảnh sát đang tìm hắn, vì cô thư ký Trần Cơ Bối của hắn được người ta phát hiện ra đã phơi thây trong nhà, thân thể nát vụn. Một giọng nữ trẻ con non nớt truyền tới ống nghe, lặp đi lặp lại câu hát “Con có một người ba tốt”, đó là cô con gái sáu tuổi của Thẩm Thố, Tần Nhĩ Phi.
“Chỉ có lúc này em mới cảm thấy anh giống người tốt.” Bạch Vị Quả mặc áo ngủ nhung trắng, những lọn tóc đen dày tán loạn trước ngực, loẹt quẹt đôi dép Hello Kitty vào phòng. Cô nàng nói, “Bình thường anh vốn là một kẻ mặt người dạ thú, động vật máu lạnh.”
“Đừng tâng bốc tôi.” Thẩm Thố nhanh chóng mặc lại sơ mi, mười ngón thon dài thoăn thoắt chuyển động trước ngực để cài cúc. Hắn mỉm cười với người đàn ông anh tuấn trước gương, “Tôi sẽ đỏ mặt mất.”
Bạch Vị Quả là học sinh lớp mười một của một trường cấp ba tư thục, là em gái một người bạn cùng phòng đại học của Thẩm Thố. Gương mặt tròn tinh tế, đôi mắt to trắng đen rạch ròi, khi hé môi còn thấy hai chiếc răng thỏ tròn tròn, nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới nụ cười ngọt ngào chết người của cô nàng. Trong khuôn viên trường, cô gái để tóc mái chéo, buộc thành đuôi ngựa, ngày hè thường hay đi một đôi xăng đan quai mảnh cùng chiếc váy cotton trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-thuat-cua-don-juan/266867/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.