Đúng như Bạch Nghiên suy nghĩ, sự việc kế tiếp đều giống như trong cốt truyện, Vân Mặc Tuyên muốn đi Thiên Thiển Sơn tìm Vu Giám, người đã đúc kiếm cho Vân Mặc Tuyên.
Chỉ có điều đột nhiên sinh ra biến cố, nhất là khi có đồng đội là vai chính.
Trước mặt, sau khi một hắc y nhân cuối cùng tự cắn thuốc độc tự sát, Bạch Nghiên quay đầu thở dài nói: "Bọn họ đều là tới giết ngươi, phỏng chừng là người của Tế An phái tới."
Trong khoảng thời gian này, Bạch Nghiên và Vân Mặc Tuyên trên đường đi đến Thiên Thiển Sơn mỗi ngày đều sẽ gặp những người tới đuổi giết khác nhau, hơn nữa còn không có một người nào còn sống để dò hỏi tin tức, người tới đều là sát thủ, thà chết không chứ không khuất phục, gặp thất bại liền cắn thuốc độc hoặc tự sát.
"Xem ấn ký trên người bọn họ, xác thực bọn họ đều có chung một nhiệm vụ." Vân Mặc Tuyên ngồi xổm xuống, lật xem đám sát thủ phía trước, nhóm này cũng giống như vậy, đều có ấn ký hình bụi gai màu đen.
Hắn rất quen thuộc với cái ấn ký này, đến từ kẻ thù lớn nhất của hắn.
"Thật không nghĩ tới, hắn bắt đầu không thể ngồi yên sao."
"Hắn? Là ai?" Bạch Nghiên nghe thấy Vấn Mặc Tuyên nói khó hiểu, "Phương Lẫm Nam cũng đã từng nói qua, người ngươi nói này và hắn là một người sao?"
"Có lẽ là vậy đi, là kẻ thù thực sự của ta." Vân Mặc Tuyên đứng dậy nói, "Bất quá, sư tôn yên tâm, ta nhất định sẽ giải quyết hắn."
Kẻ thù thực sự........
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-su-ton-nguy-hiem-ta-khong-lam/440700/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.