Editor: Trà Xanh
Tuy nhiên lúc đó anh không thể suy nghĩ thêm, tiếng bước chân hỗn loạn ngoài cửa đã báo hiệu có người đang tới.
Thiệu Kình Phong lập tức vén khăn bàn trốn vào trong.
Anh vừa trốn xong đã nghe thấy giọng nói vội vàng của chủ hiệu ngoài cửa, “Các vị sĩ quan à, các anh đã kiểm tra mấy phòng này rồi, phía trong là phòng của phu nhân chúng tôi…”
“Chủ hiệu Vương, phu nhân các anh đã đi ngủ chưa? Nếu chưa, hy vọng cô ấy có thể hỗ trợ chúng tôi đuổi bắt nghi phạm.” Một người đàn ông đẹp trai mặc đồng phục cảnh sát đứng ngoài cửa chỉ vào căn phòng còn thắp nến.
Chủ hiệu nhất thời nghẹn lời, giọng điệu này đâu cho chúng ta cứu vãn tình thế, cho dù phu nhân đã đi ngủ, cũng phải thức dậy để đón tiếp hay sao?
Vì thế ông nhẹ nhàng gõ cửa, nghe thấy một giọng nói uyển chuyển nhẹ nhàng từ bên trong: “Mời vào.”
Người đàn ông dẫn theo đám lính đẩy cửa ra.
Đúng là âm thanh giống người, một người phụ nữ đoan trang lịch sự đang ngồi trong phòng, nhìn thấy bọn họ bước vào thì hơi nhổm dậy chào, không kiêu ngạo không nịnh nọt, rất có tác phong của chủ một đại gia đình.
Người đàn ông trẻ tuổi dẫn đầu là Phương Minh Viễn, thanh tra mới được bổ nhiệm.
Y không ngờ chủ của cửa hàng trang sức lớn nhất tỉnh lại là một phụ nữ trẻ xinh đẹp tuyệt trần như vậy.
Khi ánh mắt cô lướt qua khuôn mặt y, y hơi bị thất thần, tuy nhiên y mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-phong-goi-tinh/2713796/chuong-2.html