Editor: Trà Xanh
Sáng sớm, An Tư Tình không thể ngủ yên vì bị ngứa trên cổ.
Khi từ từ tỉnh lại, cô cảm thấy gáy mình bị một thứ đồ nho nhỏ và nhọn liên tục chạm vào, hơi đau và tê ngứa, làm cơ thể cô không khỏi cong lên.
An Tư Tình nhận ra Thiệu Kình Phong đang dùng râu đâm cô, nhưng cơ thể nhạy cảm của cô lại có phản ứng chết tiệt, cô thở phì phò: “Mới sáng sớm mà anh đã nghịch…”
Vừa mở miệng cô đã bị giọng nói đứt quãng của mình làm cho sợ hãi, sao giọng cô trở nên khàn như vậy…
Tuy nhiên âm thanh này lọt vào tai Thiệu Kình Phong lại vô cùng hờn dỗi lười biếng, quyến rũ chết người, anh càng hăng hái làm ầm ĩ hơn, không chỉ di chuyển cằm xuống tới vai cô cọ xát liên tục, một bàn tay to còn chuyển từ eo cô lên ngực, xoa nắn bộ ngực mềm mại đầy đặn, nhéo nhẹ đầu v* non nớt của cô.
Cơ thể An Tư Tình như có vô số dòng điện nhỏ len lỏi khắp nơi, tiểu huyệt dần dần bắt đầu ướt át, cô không thể tiếp tục bình tĩnh được nữa, quay đầu nhìn vào đôi mắt đen thăm thẳm của Thiệu Kình Phong, khuôn mặt ửng hồng, nghiêm túc nói: “Anh không thể tiếp tục hoang dâm vô độ như vậy, sẽ chết đó…”
Thiệu Kình Phong thật sự dừng động tác, nghiền ngẫm ý tứ về cái chết, sau đó nhếch miệng cười, đưa bàn tay xuống vùng bụng phẳng lì của cô, rờ nhẹ nhàng và nói: “Em nói đúng, có lẽ, ở đây đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-phong-goi-tinh/2713752/chuong-22.html