Editor: Trà Xanh
Đúng lúc An Tư Tình nổi da gà toàn thân vì ánh mắt lộ vẻ kỳ quái của Thiệu Kình Phong, có người gõ cửa, An Tư Tình nhìn sang thì thấy một người làm bưng hai tô mì nóng hổi đứng ở cửa, thấp thỏm nhìn vào trong.
Thiệu Kình Phong bất động như rơi vào trầm tư, An Tư Tình đứng dậy đầy bất đắc dĩ, mang dép lê thật to nhích tới cửa phòng, cầm cái khay, nói lời cảm ơn, ra hiệu cho người nọ rời đi trước, sau đó thật cẩn thận bưng khay về lại bàn.
Từ đầu tới cuối, Thiệu Kình Phong ngồi như sư thầy nhập thiền, không tiến lên giúp đỡ, An Tư Tình tức giận đến mức thầm nghĩ muốn đem tô mì đổ lên đầu anh.
Nhưng nếu cô biết hiện giờ Thiệu Kình Phong đang nghĩ gì, cô nhất định sẽ không do dự ném hai tô mì, thuận tiện cho thêm hai cái bạt tai.
Bởi vì Thiệu Kình Phong tưởng tượng một cảnh khác trước mắt.
Tiểu nha hoàn An Tư Tình bưng một chậu nước rửa chân, cúi đầu, ngoan ngoãn rụt rè đi đến trước mặt anh, nhẹ nhàng nói: “Thiếu gia, nô tỳ đã lấy nước cho ngài…”
Bị vạt áo chật hẹp bao bọc, bộ ngực sữa nặng trĩu lắc lư, Thiệu Kình Phong nhìn chằm chằm một hồi, đặt quyển sách trên tay lên bàn, sau đó nhẹ giọng nói: “Đặt đó đi…”
An Tư Tình dịu dàng ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng đặt chậu nước xuống, đứng dậy xoay người rời đi.
Thiệu Kình Phong đột nhiên gọi cô: “Này, tôi cho em đi hay sao? Lại đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-phong-goi-tinh/2713749/chuong-24.html