Editor: Trà Xanh
An Tư Tình vừa nghe xong, lập tức kích động đứng lên!
Cậu út đã tới, cô được cứu rồi!
Thiệu Kình Phong nhìn bộ dạng của cô, nụ cười trên mặt tắt dần, nghe tên Thẩm Cảnh Niên thì vui vẻ đến vậy, coi Thiệu Kình Phong anh là giả hay sao?
Anh giơ tay nắm chặt bàn tay cô và kéo vào lòng, An Tư Tình bị lôi qua trong nháy mắt, bị bắt ngồi trên đùi anh, sau đó thấy Thiệu Kình Phong nghiêm mặt, xoay ra cửa gào to: “Nói Thẩm tiên sinh chờ một lát, tôi chưa ăn sáng xong!”
Sau đó quay đầu lại, bộ mặt đen thui nhìn chằm chằm An Tư Tình, vẻ u ám của anh làm An Tư Tình sợ hãi, cô vặn người muốn thoát khỏi vòng tay anh, nhưng cánh tay anh càng siết chặt hơn, An Tư Tình gấp gáp kêu lên: “Buông tôi ra, anh mau ăn sáng đi!”
Thấy trong ánh mắt Thiệu Kình Phong hừng hực một ngọn lửa nhỏ, anh nghiêng đầu, hôn lên cái miệng nhỏ đang lẩm bẩm, liếm láp và cắn mút cánh môi đỏ mọng và cái lưỡi mềm mại, sau đó buông miệng cô ra, thở hổn hển chống trán, khàn khàn nói: “Mì nguội lạnh thì sao tôi ăn được, tôi muốn ăn nóng!”
Đầu An Tư Tình nhói đau, vị đại thiếu gia này, nếu không phải vừa nãy anh đi vào cõi thần tiên thì làm sao mì nguội lạnh được!
“Vậy anh ở đây đợi mì nóng, tôi muốn đi gặp cậu út của tôi!” An Tư Tình bắt đầu đẩy anh, nào ngờ Thiệu Kình Phong nở nụ cười nham hiểm, bế cô lên, ném lên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-phong-goi-tinh/2713747/chuong-26.html