Editor: Trà Xanh
Giản Phương Như lục tất cả quần áo trong tủ, nhưng vì cô cao gầy và đầy đặn hơn An Tư Tình cho nên quần áo của cô, dù là đồ tây hay váy đều có kích thước lớn hơn An Tư Tình.
Trong khoảng thời gian hai người quanh quẩn trong phòng, An Tư Tình mơ hồ mô tả chuyện giữa cô và Thiệu Kình Phong.
Sau khi nghe xong, Giản Phương Như cười nghiêng ngả mất hết phong độ.
Cuối cùng dưới ánh mắt bất đắc dĩ của An Tư Tình, cô nắm tay An Tư Tình trấn an: “Em gái, chị thấy ông trời cho em một cơ hội để lựa chọn lần nữa.
Em thấy bây giờ em trẻ trung xinh đẹp, tại sao sống mơ màng hồ đồ chỉ vì vụ đính hôn này?”
An Tư Tình quấn áo ngủ của Giản Phương Như, ngẩng đầu, vẻ mặt sẵn sàng lắng nghe chi tiết.
Giản Phương Như bước đi thong thả như đang dạo chơi, lấy một bộ đồng phục học sinh trong tủ đưa cho An Tư Tình.
An Tư Tình không nhịn được cười: “Chị Phương Như, không phải đang đóng kịch đó chứ?”
Giản Phương Như nhét quần áo vào tay cô: “Em gái, cuộc đời như một vở kịch, kịch là đời, đến thời điểm em hoá trang lên sân khấu, làm sao lại luống cuống được?“
Sau đó cô lấy lại bộ đồ học sinh, giũ ra trước mặt An Tư Tình, “Em xem này, trong tủ quần áo của chị chỉ có bộ này hợp với em.
Đây là bộ chị mặc lúc còn đi học, em muốn thử không”
An Tư Tình không học trường nữ, vừa nhìn cũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-phong-goi-tinh/2713741/chuong-29.html