Đọc mãi đến giờ chắc không ít ông thắc mắc:
- Đm, sao nhân viên nhà thằng này ngoan, ngon mà lại hiền thế. Em nào cũng hoàn cảnh đáng thương nữa.
Các ông hay nhỉ, tôi chỉ mới kể hoàn cảnh của mỗi đứa, và tôi nhớ không nhầm tôi mới chỉ khen cái Ngọc là ngoan thôi. Còn đâu chúng nó toàn không phải dạng vừa.
Toàn rách giời rơi xuống cả đấy, những chuyện đáng thương của chúng nó đều là thật, nhưng tiểu sử ăn chơi của một vài đứa nghe xong cũng còn thấy lẫy lừng.
Cặp đôi ăn chơi nhất trong nhà phải kể đến Hương và Trang. Cái Hương trước bị chị lừa bán cho một chủ ở Nam Định đợt trước tôi có kể qua rồi. Nó bị bán sau đó bà chủ Béo dẫn nó đi bán trinh giá 20tr. Sự thật là ở một số nơi bọn chủ còn bắt nhân viên chơi Đá. Lý do vì sao chủ nó làm thế thì rất dễ hiểu, cho nhân viên chơi đá chúng nó đi làm không biết mệt, mà còn dễ quản lý, suốt ngày thơ thẩn trong nhà, mà cũng chẳng đi đâu được vì cổng lúc nào cũng khoá. Đôi ba lần đầu chúng nó cho chơi miễn phí, chơi ké không mất tiền. Sau ngấm dần, vã không có thì nó vẫn cho chơi, nhưng trừ vào tiền làm được.
Cứ như thế có đứa làm 2 năm còn không đủ tiền trả nợ cho chủ. Trốn không trốn được, lại còn rơi vào cảnh nghiện ngập. Sống không có lối thoát, bản thân tôi thì cũng chưa chơi cái thứ cứt chó đó bao giờ. Hỏi tôi kẹo, ke chơi như nào tôi còn biết chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-nuoi-gai/26708/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.