Tối đó sau khi ăn cơm xong thì Thuỷ Với Tú Anh có nói với tôi:
- Hai đứa em ở đây tầm 6 ngày nữa thôi anh ạ. Ngoài này lạnh quá, chịu hông có nổi.
Vừa nói Thuỷ vừa đưa đôi bàn tay sưng tấy, mẩn đỏ. Tôi hỏi:
- Tay em có đau không..!!?
Thuỷ trả lời:
- Có nhức anh ạ. Hơi ngứa nữa..
Vậy là Thuỷ bị dị ứng thời tiết hay còn gọi là Cước tay, chân do thay đổi nhiệt độ bất thường rồi. Trong kia thì nóng, đột nhiên ra ngoài này lạnh điều đó cũng dễ hiểu. Tôi liền bảo:
- Để anh lấy gừng đun nước ấm rồi pha muối cho em ngâm tay.
Thực ra thì tôi cũng chẳng biết công thức có đúng hay không. Nhưng với tôi cái gì cứ có Gừng là hiệu quả. Tú Anh thấy thế nói:
- Anh chu đáo quá ha, gì cũng biết.
Tôi cười xong đi vào trong đun nước cho Thuỷ ngâm tay. Nói chung là đứa nào bị thì tôi cũng sẽ làm thế thôi. Cho nên các bác không phải suy nghĩ đen tối làm gì. Nước pha xong tôi đặt thử tay vào cảm giác âm ấm mới bê ra ngoài:
- Đây em đặt hai tay vào đây, không nóng đâu. Mới cho vào thì phải để không được nóng quá. Em ngâm một lát anh sẽ đổ thêm nước nóng.
Thuỷ đặt tay vào chậu nước phảng phất mùi Gừng khá dễ chịu. Tôi nói:
- Vậy là mấy hôm nữa hai em về hả, vậy cũng được. Đợt này rét còn lâu, ngoài này phải tháng 5 mới hết lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-nuoi-gai/2099689/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.