Nửa đời trước của ta trong mắt của người khác, có thể nói là được trời cao ưu ái. Đầu thai vào Vinh Quốc Công phủ – gia tộc bậc nhất của Trường An, chiếm vị trí đích trưởng nữ. Ngay từ khi sinh ra, ta đã đứng ở đỉnh cao mà kẻ khác nỗ lực cả đời cũng không đạt đến được. Thân phận cao quý, phụ mẫu nuông chiều, dung mạo xinh đẹp. Dường như trời cao dồn hết tất cả may mắn lên người ta. Ai ai cũng ghen tị ta đầu thai vào chỗ tốt nhưng luôn phớt lờ những nỗ lực của ta. Như từ lúc 5 tuổi, ta đã bắt đầu học cầm kỳ thi họa, gian nan vất vả, mặc mưa mặc tuyết vẫn không dám lười biếng dù chỉ một ngày. Như mẫu thân của ta tuy là con gái của công chưa nhưng tính cách mạnh mẽ, không được phụ thân yêu thích, trong nhà thê thiếp đếm không xuể. Như Vinh Quốc Công phủ quyền thế hiển hách nhưng bên trong, gia tộc đấu đá vô cùng tàn khốc.
Ngay từ khi mới 6 tuổi, ta đã học được rằng: Không thể tin tưởng bất kỳ ai ngoài bản thân mình. Năm 10 tuổi, một ái thiếp của phụ thân âm mưu muốn đầu độc ta, ta mặt không đổi sắc nuốt miếng điểm tâm bị bỏ độc, dùng một chiêu gậy ông đập lưng ông. Lúc ta trúng độc, nằm thoi thóp trên giường, ai ai cũng xót xa rơi nước mắt, oán trách phụ thân sủng thiếp diệt thê, phụ thân cũng áy nói không nên lời. Từ đó, không còn thấy ái thiếp luôn đè đầu cưỡi cổ mẹ con ta xuất hiện thêm lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi/3002462/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.