Edit: Ếch
Beta: Cún
____________________
Hề Thủy bị dọa sợ hết hồn, sức của Chu Trạch Kỳ lớn đến mức kéo thôi mà cậu như được nhấc lên vậy.
"Tôi phải về nhà." Hề Thủy cầm chìa khóa trong tay, nhỏ giọng nói.
Chu Trạch Kỳ "Ừ" một tiếng, nhưng vẫn đứng yên trước mặt Hề Thủy. Hề Thủy dựa lưng vào cửa, mồ hôi chảy ra do nắng nóng lúc nãy đã khô rồi, bây giờ chỉ có mồ hôi lạnh do Chu Trạch Kỳ gây ra thôi.
Hề Thủy len lén giương mắt, quan sát nhà của Chu Trạch Kỳ.
Nhà hắn rộng gấp đôi nhà cậu, phòng khách đặc biệt trống trải, có một cái ghế sô pha màu xám đậm, rèm cửa cũng cùng màu luôn, bên ngoài phòng khách chính là cái ban công nối liền với nhà cậu.
"Em về nhà làm gì?" Chu Trạch Kỳ cụp mắt xuống, lười biếng hỏi, "Em vừa nói muốn yêu đương với tôi, không muốn ở cạnh tôi thêm một chút nữa sao?"
Hề Thủy không biết đâu!
Cậu không biết yêu đương kiểu gì hết.
Chu Trạch Kỳ nói cái gì thì là cái ấy vậy.
"Muốn mà." Hề Thủy gật đầu.
"Vậy sao em còn đòi về nhà?"
"Tôi về ngủ trưa đó."
"Nhà em chỉ có một phòng ngủ, em định ngủ chung với bọn họ hả?"
"Vậy thì sao?"
Chu Trạch Kỳ lùi về sau một bước, kéo dãn khoảng cách với Hề Thủy, "Giường nhà tôi lớn lắm."
"Lớn đến mức nào?"
"Rất lớn."
Trước khi Chu Trạch Kỳ dọn tới, hắn đã thay hết mấy thứ rách nát mà Chu Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-yeu-duong-se-khien-con-nguoi-tro-nen-dep-hon/3391928/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.