Edit: Ếch
Beta: Cún
____________
Hề Thủy không có thời gian suy nghĩ xem Chu Trạch Kỳ bảo mình chờ cái gì, cậu hấp tấp chạy ra mở cửa cho Lâm Tiểu Kim.
Lâm Tiểu Kim, Triệu Mãnh Tử và Lý Bắc xếp thành một hầng ngang đứng ở cửa, vẻ mặt vô cảm nhìn vào nhà Hề Thủy.
"Bọn tao mua thịt bò."
"Thịt cừu."
"Sụn sườn."
"Cánh gà rim coca."
"Còn có rất nhiều rau nữa."
Lâm Tiểu Kim giơ ngón tay lên án Hề Thủy: "Vậy mà mày, mày nhốt bọn tao ngoài cửa!!!"
Nên giải thích như thế nào đây.
Hề Thủy nhìn Lâm Tiểu Kim, dùng giọng khô khốc hỏi cậu ta: "Vậy hả? Tao nhốt bọn mày bên ngoài sao?"
Cậu không biết nói dối, mỗi khi nói dối thì cậu sẽ đỏ từ mặt xuống tận cổ. Lâm Tiểu Kim nhìn đôi mắt đỏ hoe của cậu, vừa bước vào nhà vừa hỏi: "Mày sao vậy?"
Hề Thủy đưa dép dùng một lần cho họ rồi kể lại chuyện trong gia đình ra.
Lâm Tiểu Kim: "Chết tiệt!"
Triệu Mãnh Tử: "Vô lý vãi!"
Lý Bắc: "Bức người quá đáng!"
Hề Thủy thở dài, "Em học sinh đó tao có gặp qua rồi."
Lâm Tiểu Kim ngồi xổm dưới đất lấy từng hộp đồ nướng ra một, nghe thấy vậy có chút kinh ngạc, "Mày gặp rồi á?"
"Ừ," Hề Thủy gật đầu, "Bố tao chắc là quên rồi, nó còn tới nhà tao ăn cơm mà."
"Chuyện gì xảy ra với bố mày vậy?"
Hề Thủy: "Ông ấy, không dễ nói chuyện."
Hề Thủy ở phần lớn khía cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-yeu-duong-se-khien-con-nguoi-tro-nen-dep-hon/3391926/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.