Lâm Dữu hít một hơi thật sâu.
Cô dựa vào mép tường, người khác nếu nhìn vào cũng chỉ thấy được vài lọn tóc rủ trước trán cô, nhưng từ góc nhìn của cô, thì lại có thể lờ mờ thấy rõ tòa nhà cách đó không xa.
Mai phục ở đây đã hơn một tiếng đồng hồ, trong khoảng thời gian đó đừng nói là có người ra vào, ngay cả mép rìa cũng không có ai đi qua.
Rất rõ ràng, người chơi ở kết giới phía tây áp dụng chiến thuật thiên về bảo thủ. Đặt mình vào vị trí của họ mà suy nghĩ thì cũng không có gì đáng trách – phe loài người chiếm ưu thế tự nhiên, chỉ cần giữ được bất kỳ một kết giới nào, dù chỉ còn một người co ro bên trong thì họ vẫn sẽ chiến thắng.
Huống hồ không ít người còn thật sự tin vào lời đồn kia, cho rằng chị đại ở phe mình, bây giờ rất có thể đang ở bên ngoài tung hoành ngang dọc, liền tự an ủi rằng chỉ cần tự bảo vệ mình là tốt rồi.
Ai mà ngờ được mũi d.a.o lại chĩa về phía mình.
Dĩ nhiên, bảo thủ không có nghĩa là ngồi chờ c.h.ế.t, họ vẫn cử vài đội nhỏ ra ngoài tìm tín vật có thể tăng cường sức mạnh cho kết giới, cũng chia người tuần tra xung quanh kết giới, một khi có động tĩnh gì sẽ kịp thời báo động cho mọi người – nào ngờ lại vớ phải một ông tổ như Nyarlathotep, bị tóm đến trước mặt Lâm Dữu mà không ai hay biết.
Những thông tin này đều là moi được từ hai "tù binh" kia, lần này Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/5059650/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.