Thời gian quay lại năm phút trước.
Lần này, Lâm Dữu không nán lại lâu trong "túi không gian".
Lúc trước SCP-106 đã tỏ rõ sự không hài lòng với việc cô ở lại quá lâu, Lâm Dữu cũng rất biết điều.
Thêm vào đó, không có việc gì quan trọng cần làm, cô cũng lười chẳng muốn ở lại cái không gian dị giới tối om và chất đầy những linh kiện phế thải đó. Khi biết đối phương đã giúp cô mở một lối ra ở nơi không có ai và cách xa các phòng quản thúc, thế nên trước khi rời đi, cô còn không quên mỉm cười vẫy tay chào lão già kia một tiếng.
''Cảm ơn nha.''
SCP-106: "..."
Cô đừng có mỗi lần hứng lên là lại đập phá cái gì là tôi cũng đã cảm thấy biết ơn trời đất lắm rồi.
Nghĩ đến căn phòng quản thúc mà mình nhìn thấy khi bị gọi ra, chỉ nhìn một cái thôi là biết nó hoàn toàn không có phòng bị gì, The Old Man từng là một tiến sĩ kia bèn hừ lạnh một tiếng. Thật không hiểu ai bị lừa đá vào đầu mới xếp hạng cái tên quái quỷ này là "Safe".
Sự thay đổi đột ngột giữa ánh sáng và bóng tối sẽ khiến người ta rối loạn, nhưng Lâm Dữu đã ra vào "túi không gian" nhiều lần, đã quá quen thuộc từ lâu. Cô chỉ chớp mắt mấy cái là đã làm quen được, nhìn qua nhìn lại, cô đ.á.n.h giá hành lang xa lạ này.
SCP-106 chọn một nơi rất tốt, yên tĩnh thì yên tĩnh, nhưng không có ai cũng đúng là không có ai, ngay cả camera giám sát cũng không có. Nhưng vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4900335/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.