“Thật sự là làm tớ giật cả mình.”
Lâm Dữu khoanh tay.
Giản Minh Giai cười khan ha ha một tiếng.
Trong con hẻm tối om không chỉ có cô ấy, còn có hai người mà Lâm Dữu không quen biết, một người còn kỳ quái hơn người kia. Người bên trái, trên người treo lủng lẳng một đống vải rách, vẫn còn ra dáng người, chỉ là trên mặt dán mấy miếng băng cá nhân y tế. Người còn lại thì dùng băng gạc quấn mình thành một xác ướp, đến nửa con mắt cũng không nhìn thấy, không biết là đi đường kiểu gì.
“Không phải là tớ không bị rơi cùng các cậu sao?” Giản Minh Giai nhún vai: "Tỉnh dậy phát hiện chỉ ở công viên một mình, rồi đi không bao xa thì đụng phải anh ta.”
Cô ấy chỉ vào người có vạt áo toàn là vải rách kia, người sau thân thiện vẫy tay phải.
“Chào buổi tối.”
Anh ta nói: “Tôi tên là La Cảnh.”
“Sau khi hai tụi tôi gặp nhau thì đụng phải người anh em này.” La Cảnh dùng ngón tay cái chỉ ra phía sau, có lẽ là cảm giác được ánh mắt của cô, người quấn băng gạc kia khẽ gật đầu: "Anh ta là 'Wyrms', không nói được, giao tiếp hoàn toàn nhờ viết chữ. Chỗ các cô có dư giấy bút không, tôi thấy giấy của anh ta sắp hết rồi.”
Nghe cách giới thiệu này, Lâm Dữu cũng hiểu ra.
La Cảnh là đồng đội xếp chung hàng với họ, Wyrms là NPC tình cờ gia nhập đội, có thể sẽ cung cấp cho họ chút giúp đỡ.
Về phần "Wyrms" rốt cuộc là một dạng tồn tại gì... Trong cái phó bản mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863679/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.