Đợi đến khi hai người kia đến gần, sinh vật vừa giống thằn lằn có cánh vừa giống người chim kia vẫn đang cố gắng chiến đấu với cái cây.
Mãi mới rút ra được một chút lại bị ấn ngược vào, con thằn lằn có cánh đang sống yên ổn lại thành một con chim gõ kiến.
Giản Minh Giai vừa thầm cảm thán trong lòng rằng cảnh này thật sự quá thảm, không đành lòng nhìn kỹ, vừa ngó nghiêng nhìn lên xuống mấy lần.
"Hai người tìm thấy gì rồi?"
Kẻ gây chuyện còn làm ra vẻ như không có gì xảy ra, quay đầu hỏi.
Lâm Dữu thấy hai người tay không cũng không quá để tâm, đoán chừng tám phần là dùng ba lô để rảnh tay rồi.
Quả nhiên, giây tiếp theo cô thấy một bóng đen bay ngang trên không trung, Lâm Dữu nhanh tay bắt lấy. Cô nắm lấy đoạn giữa, thanh sắt được sơn nửa đen nửa đỏ này một đầu hơi cong lên, một đầu nhọn hoắt, cầm trong tay cũng khá nặng.
“Ồ." Lâm Dữu nhướng mày: "‘Thánh kiếm vật lý’ à.”
Cũng không phải nói quá huyền bí như vậy.
Chỉ là một cây xà beng được mài nhọn, chỉ vì nó được nhân vật chính của một trò chơi nào đó dùng để gặp người g.i.ế.c người, gặp Phật g.i.ế.c Phật đi một vòng mà được ban cho cái tên “Thánh kiếm vật lý”. Nói cho cùng cũng chỉ là nói đùa thôi, vũ khí thế nào còn phải xem người sử dụng, tiến sĩ Gordon có thể dùng xà beng chơi ra đủ trò, không có nghĩa là cô cảm thấy nó trong tay mình nhất định có thể làm nên sóng gió gì.
“Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863658/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.