Kayako vẫn giữ nguyên tư thế nằm úp mặt xuống đất.
Khung cảnh có chút im lặng, im lặng đến mức Lâm Dữu cảm thấy sợ hãi rằng cô sẽ bị thủ tiêu vì chứng kiến cảnh tượng này.
Một lúc sau, cô ta dùng đôi tay có lẽ đã bị bạo hành, run rẩy chống tay ngồi dậy. Cổ họng lại phát ra âm thanh quái dị “khà khà khà”. Con ngươi cứng đờ và đỏ ngầu từ từ chuyển về phía Lâm Dữu, lại giơ tay lên muốn bò đến gần với tư thế kỳ dị đó.
Cô ta quên mất tay mình còn dính đầy sáp đánh sàn.
“Bịch!”
Lại một cú ngã.
Kayako: “...”
Lâm Dữu: “...”
Xong rồi, lần này thật sự sẽ bị thủ tiêu mất.
Thu Vũ Miên Miên
Cầu thang cũng không cách xa nhà bếp, cô đang nghĩ xem có nên đổ thêm dầu xuống đất hay không, để Kayako hoàn toàn không bò qua được. Thì bỗng nghe thấy tiếng gọi từ tầng hai vọng xuống.
“Dữu Dữu.”
Giản Minh Giai vừa đi vừa gọi: “Cậu vẫn còn ở cầu thang à?”
Lâm Dữu sững người.
“Đợi lát nữa cậu hãy xuống!”
Cô muốn ngăn Giản Minh Giai lại, nhưng ngay khi Lâm Dữu chớp mắt, bóng ma vốn đang bò rạp trên bậc thang gỗ đã biến mất không thấy đâu.
Giống như chưa từng xuất hiện.
Giản Minh Giai nghe thấy lời của cô, dù không hiểu chuyện gì nhưng vẫn dừng bước. Cô ấy nhận ra sự gấp gáp trong giọng nói này, nhưng cũng tin vào phán đoán của người bạn thân nhiều năm, vừa lo lắng vừa bồn chồn chỉ vài giây đã không kìm được hỏi.
“Bây giờ được chưa?”
“Ok.” Lâm Dữu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863640/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.