Cổ họng người đàn ông phát ra một tràng âm thanh ồm ồm không rõ.
Gã hoàn toàn không để ý đến lời Lâm Dữu, vẫn đang cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của xúc tu.
Đầu bị mắc kẹt bên trong, phần cổ trở xuống bị kẹt bên ngoài cửa, gã chỉ có thể dùng tay đập vào cửa cuốn làm phát ra âm thanh ầm ầm, tấm tôn mỏng đã bị lồi ra hai dấu tay.
Khóe miệng không kiểm soát được biểu cảm mà chảy nước dãi ra, khi nhỏ xuống thì bị Slender Man tránh đi như sợ chạm phải.
Rõ ràng là không có bất kỳ ngũ quan nào, nhưng mỗi cử chỉ lại toát lên vẻ ghét bỏ.
“Đừng hòng chạy trốn, cũng đừng giả ngốc nữa... Trước đó không phải còn phát ra âm thanh được sao?”
Tuy rằng lưỡi không được linh hoạt cho lắm, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp rất khó khăn.
Lâm Dữu xoay con d.a.o găm trong tay một vòng. Cô chống cằm ngồi trên chiếc ghế đẩu tùy tiện lôi từ bên quầy bar ra, khuỷu tay đặt trên đầu gối, hứng thú cong đôi mắt hoa đào lên.
Khiến người đàn ông lạnh cả sống lưng.
“Có hai con đường bày ra trước mặt anh.” Cô nói: "Hoặc là tôi dùng nó tiễn anh lên đường, hoặc là đi theo tôi làm việc.”
“Thế nào?”
Cô rộng lượng như vậy, đương nhiên là trao quyền lựa chọn cho đối phương rồi.
Tục ngữ có câu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Lâm Dữu hoàn toàn không để ý đến việc mình lại bị trừng mắt nhìn một hồi lâu, cô cầm tấm thẻ R vừa kiếm được soi dưới ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863621/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.