Đừng để anh ta tìm thấy cô.
Lâm Dữu lại lẩm bẩm dòng chữ trên mảnh giấy thêm lần nữa. Cô không nói một lời mà gấp tờ giấy lại như cũ, không đặt trở lại dưới bình hoa mà nhét vào túi mình.
…“Anh ta” là ai?
Cô không khỏi đánh giá lại căn hộ nhỏ bé này, mọi thứ trong tầm mắt đều bám đầy bụi giống như cái bình hoa kia.
Chắc chắn chủ nhà không dọn dẹp kỹ nơi này, giao hết việc vặt vãnh cho cô, người thuê nhà mới đến này. Đương nhiên, với thái độ và vị trí tòa nhà chung cư bị cột điện chắn ngang này cũng phù hợp với định nghĩa căn hộ giá rẻ.
Nếu Lâm Dữu thật sự là người thuê nhà xách theo đủ thứ đồ đến căn hộ, có lẽ sẽ phải đau đầu vì chuyện này lắm. Nhưng cô không phải, điều này đối với cô ngược lại lại là một chuyện tốt.
— Giống như tờ giấy bị đè dưới bình hoa, những thứ mà người thuê trước để lại có lẽ có thể cung cấp nhiều manh mối hơn nữa.
Lâm Dữu lục lọi một hồi, cũng không tìm được bao nhiêu thứ.
Người ở trước có lẽ là vội vàng rời đi, mấy thứ để lại rất lộn xộn đều là đồ dùng sinh hoạt và công cụ, cô còn tìm thấy một hộp kem cạo râu trong tủ- xem ra hình như là một người đàn ông độc thân.
Cuối cùng, cô tìm thấy thứ mình muốn tìm trong một góc ngăn kéo của tủ sách.
Đó là một cuốn sách mỏng, Lâm Dữu cẩn thận phủi bụi trên đó. Xem được ba bốn trang, cô phát hiện giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863608/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.