Đây có lẽ là một câu hỏi c.h.ế.t người.
Lâm Dữu âm thầm rút tay đang định thò xuống gầm giường về, ban đầu cô tự tưởng tượng là có một bàn tay quỷ nào đó ở bên dưới đột ngột túm lấy cổ tay lôi vào trong, nhưng sự thật còn kích thích hơn thế này.
Chính chủ trực tiếp trở về rồi.
Cô đang do dự có nên quay đầu lại không. Nếu quay đầu lại, cảm giác sẽ nhìn thấy cái gì đó không nên nhìn, có lẽ là Death Flag; nếu không quay đầu lại, đó là phơi lưng cho địch, có lẽ còn lạnh nhanh hơn.
Lâm Dữu có thể nghe ra đó vẫn là giọng của Phạm Tĩnh Thư, chỉ là giọng nói nhẹ bẫng, như từ một nơi xa xôi nào đó mơ hồ truyền đến.
Cửa sổ mở toang, nhưng cái lạnh mà cô cảm nhận được sau lưng tuyệt đối không phải là gió đêm hiu hiu thổi- bởi vì nó âm u lạnh lẽo thấm vào tận xương tủy.
"Không cần phải che che giấu giấu với em, giống như những gì cô nghĩ."
Cô gái nói: "Em để manh mối ở đó rồi, tại sao không cầm lên xem đi?"
Cái này thì hơi xấu hổ.
Giằng co hồi lâu, phát hiện đối phương tạm thời không có ý định ra tay, Lâm Dữu lại đưa tay ra lần nữa, quả nhiên đầu ngón tay chạm vào hai tờ giấy mỏng.
... Thật sự ở đó à.
Ánh nhìn chăm chú u uẩn của nữ quỷ phía sau như gai đ.â.m vào lưng cô, nhưng cô vẫn nín thở, lấy được hai tờ giấy ra, dùng đèn pin chiếu sáng những chữ trên đó.
Một lớn một nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-sieu-du/4863598/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.