Các bình luận dưới thiệp, nội dung chỉ có đúng hai chữ.
“—— vờ lờ!”
“—— vờ lờ!”
“—— vờ lờ!”
Sau khi mọi người vượt qua cú sốc tâm lý rồi, dần dần xuất hiện các bình luận khác nhau.
“—— vờ lờ, mắt tui đúng là để trưng mà, tui phải xin lỗi với Dư Niên vì câu nói hồi trước tui phun ra đây! Đệt, hai mươi lăm ngàn đảo mắt thành hai trăm sáu mươi triệu, vậy mà còn bị gọi là 250? Phim truyền hình dài tập trên ti vi cũng không có cua gắt như vậy!”
“—— truyền thuyết nhặt đại đồ ven đường là thành đại gia, đây căn bản cũng không phải là thành đại gia, mà là đột ngột thành đại gia! Tui đã được mở rộng tầm mắt! Tiện thể cho tui hỏi, những người chửi hội đồng Dư Niên dùng hai mươi lăm ngàn mua chén mẻ nên đóng thuế IQ mấy hôm trước ấy, vào giờ phút này tâm trạng như thế nào? Có phải vô cùng phức tạp không? Ồ, thì ra đó không phải chén, mà là ly rượu hoàng đế từng dùng qua...”
“—— a a a a vờ lờ đồ nhặt ven đường! Con mẹ nó mắt nhìn ở đẳng cấp thần thánh rồi! Chẳng phải anh đi quay quảng cáo từ thiện sao? Chẳng phải anh chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn đống đồng nát đó sao? Chẳng phải anh là người thiếu thông minh nhưng không thiếu tiền mua đại cái bát mẻ sao? Tui quỳ!”
“—— từ nay về sau em sẽ không nói anh bị lậm thiết lập tính cách nữa, bởi vì thiết lập tính cách đó chính là bản thân anh! Anh hai, xin anh đưa em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-rat-ngheo/585837/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.