Rạng sáng hôm sau, Mạnh Viễn làm tròn bổn phận người quản lý, gọi điện thoại nhắc nhở Dư Niên, “Bài tóm tắt để đăng weibo đã gửi cho cậu, nhớ đăng đúng lúc nhé, bên tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi. Ngoài ra mười giờ sáng tôi sẽ qua đón cậu, đã hẹn được phỏng vấn riêng video website rồi, tôi cũng đọc qua câu hỏi, không có gì mẫn cảm, cậu cũng đọc lại đi, nghĩ câu trả lời trước khi lên phỏng vấn.”
Dư Niên bỏ cái kéo tỉa hoa bằng đồng thau xuống, cầm khăn giấy ướt lau bùn đất trên tay, nghiêng cổ kẹp điện thoại, nói, “Được, Mạnh ca yên tâm, tôi nhất định không quên đâu.”
Mạnh Viễn cười nói, “Dĩ nhiên tôi yên tâm về cậu rồi!” Hắn lại nghĩ tới gì đó, “Đúng rồi, cậu và 1m86 thế nào rồi?”
Giọng điệu Dư Niên tự nhiên chậm xuống, “Tôi nhận ra, càng tiếp xúc nhiều, tôi càng thích anh ấy.”
“Chậc, cái giọng sến sẩm này, nổi hết cả da gà!” Mạnh Viễn ghét bỏ, rồi nói, “Nhưng mà như vậy cũng tốt, không có xuất hiện tình trạng sau khi thân thiết hơn, hình tượng đối phương trong lòng mình trong nháy mắt tan thành mây khói.”
“Mạnh ca, anh thật sự không phản đối việc tôi thích ai đó sao?”
“Phản đối làm gì? Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm của tôi, cho dù quản lý gắt gao không cho phép nghệ sĩ hẹn hò, bọn họ cũng sẽ lén lút ân ân ái ái sau lưng tôi, cuối cùng 80% tôi sẽ biết được thông qua mấy bức hình của paparazzi, và khi đó tôi sẽ: Ồ, nghệ sĩ của mình hẹn hò kìa! Lúc đó tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-rat-ngheo/585798/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.