Đêm đã khuya, Tạ Du cúp điện thoại, ngòi bút vẽ ra những đường cong ngổn ngang trên tờ giấy trắng. Âu phục mặc cẩn thận trên người, hắn ngồi thẳng lưng theo thói quen, suy nghĩ về tin tức mới lấy được —— ba giờ trước, Tống Khắc chuyển một số tiền lớn qua tài khoản ẩn vào tài khoản của một người ngước ngoài, lại còn xảy ra tranh cãi với Đinh Triệu Tiên ở bữa tiệc tối hôm trước. 
Mà trong cuộc họp thường kỳ sáng hôm nay, thái độ của Tống Khắc rất bất thường, tự mình phản đối dự án của phe Đinh Triệu Tiên, không chừa đường sống. 
Lúc đó sắc mặt Đinh Triệu Tiên không được tốt cho lắm. 
Lúc này, vang lên ba tiếng “Cốc cốc cốc”, cửa thư phòng bị gõ, Tạ Du đặt bút trong tay xuống bàn, “Vào đi.” 
Lúc thấy người, mặc dù trên mặt hắn không hiện ra nhưng trong lòng lại có mấy phần thấp thỏm, “Sao rồi?” 
Tính cách Hà Sơn chất phác, nghe Tạ Du hỏi, hắn mới lên tiếng trả lời, “Nhận rồi.” 
Khóe môi căng thẳng của Tạ Du đã thả lỏng, khống chế lại biểu tình, lãnh đạm hỏi tiếp, “Cậu ấy có nói gì không?” 
Hà Sơn thành thật trả lời, “Có.” 
“Nói gì?” 
“Lần sau nhớ trả lại hộp giữ nhiệt.” 
Ngón tay Tạ Du để trên bàn hơi co lại, “Cái gì?” 
Hà Sơn cho là Tạ Du không nghe rõ, lặp lại rõ ràng, “Lần sau nhớ trả lại hộp giữ nhiệt.” 
Tạ Du trầm mặc —— 
Rõ ràng đã đưa cho mình, tại sao lại phải lấy về? 
Nghĩ một lúc lâu, Tạ Du dặn dò Hà Sơn, “Ngày mai cậu đi làm một chuyện.” 
Ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-rat-ngheo/585771/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.