Edit: Tròn
Hạ Vân ngồi đối diện liếc xéo một chút, cô ta là người phụ nữ độc miệng, thường trách mắng, châm trọc Lâm Hoan Hỉ không ít, vậy mà lúc này không biểu lộ bất cứ khinh thường nào đối với cô.
"Tài liệu bên kia phiền cô sửa lại một chút."
Âm thanh của Hạ Vân làm Lâm Hoan Hỉ còn đang hoảng hốt tính táo lại.
Cô đáp lại nhẹ nhàng, duỗi tay cầm tài liệu lên, phía trên toàn là chữ chằng chịt, một chữ đều không nhìn vào.
Nhìn thấy hành động của cô, Hạ Vân nhíu mày nói: "Hiện tại người ta không có chuyện gì liền thích kiếm chuyện chơi, không chấp nhận người tốt. Trước kia không phải cô cũng ở trong vòng lộn xộn này sao? Như vậy hẳn là cô rất rõ ràng, bọn họ quan tâm không được bao lâu, nếu như cô để ý, thì đúng như ý của bọn họ."
Lâm Hoan Hỉ nghe xong, cười gượng một tiếng: "Chị Hạ, chị đang quan tâm em sao?"
Hạ Vân hừ lạnh: "Tôi chỉ không thể nhìn nổi bộ dạng ủ rũ của cô."
Lâm Hoan Hỉ rũ mặt, trong nội tâm đấu tranh, mấy giây sau, ấn mở weibo.
Hẳn là rất lâu rồi cô không vào weibo này, bình thường đều là dùng của Cảnh Dịch lên cập nhật tin tức mới, bắt đầu đăng nhập tên đăng nhập. Mới vừa vào, góc bên phải hiện ra nhắc nhở.
Lâm Hoan Hỉ bình tĩnh ấn mở tin nhắn mới nhất trong weibo ra, đều nói tường đổ mọi người đẩy, quả nhiên, giờ phút này phía dưới đều những từ ngữ không lọt vào mắt.
[Tôi đã nói mà, một người phụ nữ trẻ tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-la-vo-anh/1726576/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.