Edit: Cải Xanh
"Được." Cảnh Dịch giơ tay lên sờ đầu cô, nghiêng người nhìn thẳng vào mắt cô, "Mấy ngày nữa cùng anh đến Studios."
Lâm Hoan Hỉ gật đầu, lại nghĩ tới một chuyện quan trọng, liền nói với Cảnh Dịch: " Nhưng mà phải đợi Tinh Tinh rồi mới có thể đi."
"Tinh Tinh?"
"Đúng rồi." Lâm Hoan Hỉ cong khóe mắt, "Tinh Tinh phải đi công tác ở A thành, nhưng không có chỗ ở, tôi và mẹ quyết định để Tinh Tinh ở nhà của chúng ta."
Cảnh Dịch:?????
Một lúc lâu mà anh vẫn chưa kéo lại tinh thần, đầu óc trống rỗng, chợt cau mày: "Em.... để người phụ nữ khác ở nhà chúng ta?"
Lâm Hoan Hỉ cũng không phát hiện được ý tứ của Cảnh Dịch, vẫn cười nói: "Tinh Tinh cũng không phải người lạ nào khác, cô ấy tốt, tôi rất thích cô ấy."
Cảnh Dịch mím chặt môi, trên mặt cũng không còn vẻ hứng thú: "Lâm Hoan Hỉ, sao em không hỏi ý kiến của anh."
Cô há hốc mồm muốn nói điều gì đó, nhưng khi đối mặt với ánh mắt của anh lại im lặng.
Con ngươi đen của Cảnh Dịch nổi lên vẻ không hài lòng dày đặc, lúc này cô mới ý thức được một chuyện quan trọng, phải nói Cảnh Dịch mới là chủ nhân của ngôi nhà này, cô quá đắc ý, nên mới không chú ý đến cảm nhận và ý kiến của anh.
Lâm Hoan Hỉ thu lại nụ cười: "Cảnh Dịch, có phải anh.... anh không thích người khác vào ở không?"
"Em nói xem?" Cảnh Dịch ngồi xuống bên cạnh cô, " Đó là nhà của em và anh, anh hy vọng không có người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-la-vo-anh/1726528/chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.