Edit: Cải Xanh
Mưa bụi mờ mịt, ngọn núi mờ ảo, thiếu niên đi trong bùn lầy, cậu vác trên lưng cái bao màu xám, bóng dáng gầy gò lảo đảo.
Phong cảnh xa dần, dường như nghe được tiếng vọng từ trong núi sâu truyền tới, từng tiếng từng tiếng gõ vào tim khán giả.
Từ đầu đến năm phút sau không có lời thoại nào, ống kính phóng từ xa tới gần, rồi lại kéo ra xa, trong màn hình bóng dáng Cảnh Dịch dần dần biến mất, hình ảnh chuyển tiếp đến ngôi nhà đá cũ nát.
Cảnh Dịch mười mấy tuổi khuôn mặt như họa nước, tóc cắt đầu đinh, ngũ quan trong sáng khôi ngô, giống như con quạ có cặp lông mi dài bao quanh cặp mắt đen nhánh kia, là một thiếu niên khí chất sạch sẽ thuần túy.
Lâm Hoan Hỉ bỗng nhiên nhìn Cảnh Dịch ngồi bên cạnh.
Cảnh Dịch ba mươi tuổi đã tẩy hết lớp trang điểm, ánh mắt anh không hề giống như thiếu niên ngây thơ trong ống kính, khí chất trưởng thành lại giàu sức quyến rũ.
Lâm Hoan Hỉ yên tĩnh xem < Thiếu niên thành thị >, là một câu chuyện thực tế kể về một cậu bé muốn rời khỏi núi đến thành phố học tập, nhưng trong nhà lại có bà nội bị đãng trí, người cha luôn tìm cậu để gây sự, trừ việc đó ra, trong nhà rất nhiều việc đồng áng cho cậu làm.
Cậu muốn đi, nhưng trên lưng lại gánh vác nhiều trách nhiệm.
Trong kịch bản Cảnh Dịch nói tiếng địa phương, giọng nói lại đặc biệt rõ ràng trong suốt.
Lâm Hoan Hỉ xem một lúc thì cảm thấy buồn chán, cô nhìn qua Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-noi-toi-la-vo-anh/1726513/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.